Tốn thêm tiền thuê phòng trọ vì lỡ mua đất xây nhà ở ngoại thành
Anh Bùi Quang Minh (34 tuổi, Tp.HCM) vì muốn có một mảnh đất cắm dùi ở thành phố mà đã không tính toán kỹ đến những bất tiện khi mua đất xây nhà tại ngoại thành.
Dưới đây là chia sẻ của anh Minh:
Sống ở Sài Gòn 14 năm và đã chuyển chỗ ở 12 lần, tôi rất muốn có một ngôi nhà ở thành phố. Năm 2014, với 500 triệu tiền tiết kiệm, vợ chồng tôi quyết định mua đất xây nhà ở đây. Chúng tôi tính, với thu nhập mỗi tháng khoảng 30-32 triệu đồng, vay thêm ngân hàng 500 triệu, trả dần trong 15 năm thì cuộc sống cũng không quá khó khăn. Nhưng rồi vì không muốn vay nhiều nên chúng tôi định mua một căn chung cư nhà ở xã hội. Sau đó vì hồ sơ vay gói ưu đãi 30.000 tỷ đồng không được duyệt nên chúng tôi cũng nản dần. Hơn nữa, sau khi xem một vài tòa chung cư giá rẻ tại Bình Chánh, Thủ Đức, Bình Tân (cách trung tâm 15-20km) và thấy cảnh cả tòa chung cư hơn 200 hộ chỉ có 3 thang máy nên tôi quyết định không mua chung cư nữa.
Với những kinh nghiệm từ thời sinh viên, tôi cũng chưa bao giờ muốn ở trong hẻm nhỏ bởi lúc nào cũng ầm ĩ, không gian chật chội, thường xuyên mất cắp, ô tô không vào được nhà... Chính vì vậy, tôi quyết định sẽ mua đất ở ngoại thành để xây nhà.
Chúng tôi chi 500 triệu để mua một lô đất 100m2 ở một khu dân cư mới tại Cần Giuộc, ngay cạnh nhà một đồng nghiệp quê Long An của tôi. Khu vực này chỉ cách trung tâm Sài Gòn khoảng 25km, đi sang quận 1 nơi tôi làm việc cũng thuận tiện, hay đi qua quốc lộ 50, rẽ vào đại lộ Nguyễn Văn Linh là đến nơi vợ tôi làm việc tại Phú Mỹ Hưng (quận 7).
Với sự hỗ trợ của bố mẹ và vay thêm ngân hàng 400 triệu, chúng tôi xây một ngôi nhà 2,5 tầng khoảng 700 triệu. Ngôi nhà được hoàn thiện sau 3 tháng thi công, nhưng Tết năm đó, chúng tôi không đón Tết ở nhà mới vì khu đó quá hẻo lánh, chưa có nhiều người ở dù các lô đất đều đã có chủ mà cả nhà về quê ăn Tết.
Ngôi nhà nằm giữa khu vực ngoại thành còn khá hẻo lánh. Ảnh: NVCC |
Chúng tôi ở nhà mới từ đầu năm 2015 và ở cùng với mẹ vợ. Trường mầm non mà cậu con trai 3 tuổi của chúng tôi theo học chỉ cách nhà khoảng 1km, trường to và đẹp. Vì vợ chồng tôi thường 6 rưỡi tối mới về đến nhà nên hàng ngày bà ngoại vẫn đạp xe đưa đón cháu đi học.
Thi thoảng, tôi cảm giác như mình đang sống ở một ốc đảo. Khu dân cư rất ổn, đường phố sạch đẹp, rộng 8m hay 12m, các lô đất bằng nhau nhưng con đường dẫn vào khu dân cư rất vắng, không hề có nhà cửa. Muốn đi chợ hay siêu thị cũng phải đi ra khỏi khu dân cư khoảng 1km.
Sống cùng bà ngoại được hơn năm thì bà phải về quê để chăm ông ngoại. Vợ tôi định xin việc ở một công ty gần nhà nhưng vì lương chỉ bằng 1/3 mức lương hiện tại nên cô ấy không muốn chuyển. Dù gì thì chúng tôi vẫn chưa trả hết nợ ngân hàng. Làm thiết kế đồ họa, tôi có thể ở nhà làm việc nhưng tôi không thích không khí quá yên tĩnh tại đây. Tôi không thể chỉ ở nhà lo việc đưa đón con, hay có những khi muốn vào quán uống cà phê, nghe nhạc trữ tình, ngắm những cô nàng ăn mặc sành điệu cũng không thể. Cả khu dân cư này chỉ có vài quán cóc kiêm tạp hóa bán nước ngọt, cà phê.
Chúng tôi quyết định về thành phố để thuê nhà. Chúng tôi định cho thuê lại ngôi nhà này nhưng không tìm được khách phù hợp. Có một nhóm công nhân hơn chục người muốn thuê ở chung nhưng chúng tôi từ chối vì ở đông sẽ khiến nhà xuống cấp rất nhanh.
Chúng tôi đăng tin rao bán nhà qua các trang rao vặt và bán qua cả môi giới. Thời điểm cuối năm 2016, đầu năm 2017, giá đất khu vực này lên được 8 triệu đồng/m2 do có thông tin huyện Bình Chánh được lên quận, nhiều người về mua đất tại Bình Chánh, Cần Giuộc. Vì người mua chủ yếu là dân đầu cơ nên họ thích đất hơn nhà, căn nhà của tôi không được ai quan tâm. Rồi sau thông tin huyện Bình Chánh chưa được lên quận, người mua đất giảm hẳn, chúng tôi càng khó có cơ hội bán được nhà.
Hiện tại, chúng tôi vẫn đang thuê một phòng trọ tại quận 7 giá 3,5 triệu/tháng. Chúng tôi chỉ về ngôi nhà ở Long An mỗi dịp cuối tuần để nhà không bị thiếu hơi người. Chưa biết bao giờ chúng tôi mới bán được nhà.
- Quý khách tham khảo thêm các chuyên mục khác của X HOME:
CHIA SẺ & BÌNH LUẬN
Tweet