Giọt lệ trần gian Taj Mahal
Taj Mahal nằm trong bang Uttar Pradesh, cách Delhi 204km về hướng Đông Nam, bên bờ con sông Yamuna, Agra (Ấn Độ) được sáng lập năm 1504 bởi vua Aikandar Lodi.
Thực ra, thành phố này đã có từ lâu, trong cả sử thi Ấn Độ Mahabharata với cái tên Sakshiwana. Cái tên Agra là do vua Aikandar đặt lại vào năm 1504. Aikanda và con trai ông đã trị vì Agra cho đến năm 1526, bị mất vào tay vua Babur, vị vua đầu tiên của vương triều các Mughal. Dưới thời Babur, nơi này lại được đổi tên thành Akbarabad. Akbarabad đã từng là kinh đô của các vua Akbar, Jahangir & Shah Jahan của vương triều Mughal từ năm 1526 đến 1658.
Vào thời của mình, Shah Jahan đã từng chuyển kinh đô từ Agra đến Shahjahanabad, mà bây giờ là một phần trong New Delhi. Sau khi Shah Jahan chuyển kinh thành về Shajahanabad, con trai ông Aurangzeb đã tiếm ngôi, chuyển kinh thành trở lại Akbarabad và giam vua cha vào 1 ngôi biệt điện trong pháo đài Agra. Sau đó vua Aurangzeb đã chuyển kinh thành đến Aurangabad vào năm 1658.
Đến khi vương triều Mughal sụp đổ, Akbarabad mới lấy lại cái tên Agra. Thành phố rơi vào tay người Anh năm 1803 mãi đến khi Ấn Độ được độc lập vào năm 1947. Hiện nay, Agra là điểm du lịch hấp dẫn nhất Ấn Độ với 3 di sản thế giới, được xây dựng từ thời các Mughals là Lăng Taj Mahal, Pháo đài Agra và Thành hoang Fatehpur Sikri.
Taj Mahal được hoàng đế Shah Jahan xây dựng để tưởng nhớ người vợ yêu quý của mình, từ 1632 đến 1648. Câu hỏi ai là người thiết kế Taj Mahal vẫn chưa được sáng tỏ. Người ta cho rằng Ustad Ahmad Lahauri là kiến trúc sư chính, đã cùng đội ngũ các nhà thiết kế và thợ thủ công thiết kế công trình.
Taj Mahal được coi là hình mẫu tuyệt vời nhất của kiến trúc Mughal, tổng hợp các yếu tố của kiến trúc Ba Tư, Thổ Nhĩ Kỳ, Ấn Độ và Hồi Giáo. Tuy phần nổi bật nhất của lăng là mái vòm cẩm thạch trắng, thực tế cả Taj Mahal là tổng hợp các phong cách kiến trúc khác nhau.
Năm 1631, hoàng hậu Mumtaz qua đời khi sinh đứa con thứ 14, Shah Jahan quá đau buồn trước cái chết của vợ yêu, mà sử sách có nói rằng là tóc của ngài từ đen đã trở sang bạc trắng, đã cho xây dựng lăng mộ này để tưởng nhớ hoàng hậu. Lăng chính được hoàn thành năm 1648, còn các công trình xung quanh cùng vườn cây được hoàn tất 5 năm sau đó.
Người ta cho rằng hàng năm có trên 10 triệu khách du lịch đến viếng thăm Taj Mahal. Những ngày cuối tuần, lượng khách lên đến 200.000 người.
Phía mặt trong của cổng, nối với những dãy dài các mái vòm và những hàng cột chống. Hiện, dãy mái vòm được dùng cho 1 triển lãm những hình ảnh tuyệt đẹp về Ấn Độ huyền bí, gợi lên trong bạn bao khát khao. Sau khi vào bên trong cổng, bạn sẽ càng choáng ngợp hơn với tòa lăng mộ Taj Mahal mờ trong sương sớm và trong cả khói bụi, lúc nào cũng u ám Agra.
Qua cổng rồi, nhưng bạn vẫn chưa nên vào Taj Mahal vội!!! Tôi sẽ lôi bạn đi xem nhiều nơi khác trước khi vào Taj Mahal. Còn nhiều kiến trúc đẹp khác bạn cần quan tâm trước khi bị Taj Mahal che mờ.
Bao quanh tòa lăng mộ diễm lệ là 4 tháp cẩm thạch cao hơn 40m, các minaret truyền thống của các thánh đường Hồi Giáo, nhưng ở đây lại nằm bao quanh lăng Taj Mahal thay vì nằm quanh thánh đường. Hơn 3 thế kỷ đã qua, những tháp nhọn này đã không còn thật thẳng đứng nữa nhưng các nhà kiến trúc lúc bấy giờ đã tính toán kỹ và xây dựng như thế nào đó mà bây giờ chúng lại hơi nghiêng theo hướng ra ngoài một tý – nhưng vẫn chưa đạt cỡ tháp nghiêng Pisa đâu (!?). Do vậy, nếu có sự cố vì hư hại hay vì động đất thì các cột đó cũng chỉ ngã ra ngoài mà không ngã vào trong Taj Mahal.
Các tháp cao này và những khu vực xung quanh nó có kiến trúc giống y chang nhau nhưng lại luôn khác nhau ở cùng một thời điểm. Nếu bên hướng đông của lăng, khi mặt trời lên, bạn đã thấy tòa Taj Mahal cùng 2 ngọn tháp bên đó rực rỡ hồng. Trong khi đó, bên bờ tây của lăng, sương từ sông Yamuna vẫn mờ mờ lan tỏa ôm ấp ngôi tháp nhọn và cả ngôi thánh đường Hồi Giáo vẫn còn ngái ngủ trong sương hồng.
Sự lộng lẫy của Taj Mahal thường che mờ thánh đường Hồi Giáo này nhưng khi tôi đến, Taj Mahal lại không có sương bao quanh mà ngôi đền này lại có, do nằm gần rừng bách và gần sông Yamuna nên ở đây sương vẫn còn lãng đãng – còn ở đền chính Taj Mahal thì lại không còn sương. Nhờ vậy các ngôi đền này chợt trở nên lộng lẫy, huyền bí hơn Taj Mahal nhờ làn sương mỏng như dải lụa trắng ôm quanh ngôi đền đỏ. Đẹp lạ!
Tôi đi Ấn Độ mùa Đông. Người ta có thể nói với bạn rằng xung quanh Taj Mahal bây giờ quanh năm sương khói bụi phủ mịt mù do ô nhiễm, chẳng cần phải đi mùa Đông vẫn thấy Taj Mahal mờ mờ trong “sương”. Có thể người ta đúng, có thể không… tôi chưa biết, nhưng cảm giác một buổi sáng đầu ngày đông lạnh tê tái, khi bầu trời trong trẻo hơn vì có chút bụi bẩn nào của Agra đã bị hơi ẩm sương đêm rửa bớt, khi những con chim non khe khẽ cất giọng ríu rít gọi mẹ, gọi bạn trong cái lạnh ngày đông, khi những làn gió đông lạnh lạnh chợt kéo về làm rơi những giọt nước lạnh băng trên lá, trong góc vườn vắng tanh, làm tỉnh cả người… được nhìn Taj Mahal trong sương mù xa xa quả là một niềm hạnh phúc vô biên.
Góc vườn vẫn vắng vì dòng người đã đổ vào Taj Mahal, tìm kiếm vẻ diễm lệ trong sương mù của “giọt nước mắt thiên thu”…. Mặt trời đã bắt đầu nhuốm chân mây. Nơi đằng đông, những đám sương màu hồng thay vì những ngón tay hồng của thần mặt trời bắt đầu ve vuốt lên Taj Mahal vẫn lặng lẽ đứng lạnh lẽo xa xa.
Trong vườn, chim đã về nhiều. Không có những con quạ đen đáng ghét luôn chao chát, chỉ có nhiều những chú chim non và những con sáo sậu vui đùa trên thảm cỏ đã ấm áp khi nắng về. Khói sương quanh lăng đã mòn, chỉ còn nhiều sương khói trong lòng người.
Vào thời của mình, Shah Jahan đã từng chuyển kinh đô từ Agra đến Shahjahanabad, mà bây giờ là một phần trong New Delhi. Sau khi Shah Jahan chuyển kinh thành về Shajahanabad, con trai ông Aurangzeb đã tiếm ngôi, chuyển kinh thành trở lại Akbarabad và giam vua cha vào 1 ngôi biệt điện trong pháo đài Agra. Sau đó vua Aurangzeb đã chuyển kinh thành đến Aurangabad vào năm 1658.
Đến khi vương triều Mughal sụp đổ, Akbarabad mới lấy lại cái tên Agra. Thành phố rơi vào tay người Anh năm 1803 mãi đến khi Ấn Độ được độc lập vào năm 1947. Hiện nay, Agra là điểm du lịch hấp dẫn nhất Ấn Độ với 3 di sản thế giới, được xây dựng từ thời các Mughals là Lăng Taj Mahal, Pháo đài Agra và Thành hoang Fatehpur Sikri.
Taj Mahal được hoàng đế Shah Jahan xây dựng để tưởng nhớ người vợ yêu quý của mình, từ 1632 đến 1648. Câu hỏi ai là người thiết kế Taj Mahal vẫn chưa được sáng tỏ. Người ta cho rằng Ustad Ahmad Lahauri là kiến trúc sư chính, đã cùng đội ngũ các nhà thiết kế và thợ thủ công thiết kế công trình.
Taj Mahal được coi là hình mẫu tuyệt vời nhất của kiến trúc Mughal, tổng hợp các yếu tố của kiến trúc Ba Tư, Thổ Nhĩ Kỳ, Ấn Độ và Hồi Giáo. Tuy phần nổi bật nhất của lăng là mái vòm cẩm thạch trắng, thực tế cả Taj Mahal là tổng hợp các phong cách kiến trúc khác nhau.
Năm 1631, hoàng hậu Mumtaz qua đời khi sinh đứa con thứ 14, Shah Jahan quá đau buồn trước cái chết của vợ yêu, mà sử sách có nói rằng là tóc của ngài từ đen đã trở sang bạc trắng, đã cho xây dựng lăng mộ này để tưởng nhớ hoàng hậu. Lăng chính được hoàn thành năm 1648, còn các công trình xung quanh cùng vườn cây được hoàn tất 5 năm sau đó.
Taj Mahal trong một sớm đông sương mù |
Người ta cho rằng hàng năm có trên 10 triệu khách du lịch đến viếng thăm Taj Mahal. Những ngày cuối tuần, lượng khách lên đến 200.000 người.
Cổng Đông, nhìn từ trong ra |
Phía mặt trong của cổng, nối với những dãy dài các mái vòm và những hàng cột chống. Hiện, dãy mái vòm được dùng cho 1 triển lãm những hình ảnh tuyệt đẹp về Ấn Độ huyền bí, gợi lên trong bạn bao khát khao. Sau khi vào bên trong cổng, bạn sẽ càng choáng ngợp hơn với tòa lăng mộ Taj Mahal mờ trong sương sớm và trong cả khói bụi, lúc nào cũng u ám Agra.
Qua cổng rồi, nhưng bạn vẫn chưa nên vào Taj Mahal vội!!! Tôi sẽ lôi bạn đi xem nhiều nơi khác trước khi vào Taj Mahal. Còn nhiều kiến trúc đẹp khác bạn cần quan tâm trước khi bị Taj Mahal che mờ.
Bao quanh tòa lăng mộ diễm lệ là 4 tháp cẩm thạch cao hơn 40m, các minaret truyền thống của các thánh đường Hồi Giáo, nhưng ở đây lại nằm bao quanh lăng Taj Mahal thay vì nằm quanh thánh đường. Hơn 3 thế kỷ đã qua, những tháp nhọn này đã không còn thật thẳng đứng nữa nhưng các nhà kiến trúc lúc bấy giờ đã tính toán kỹ và xây dựng như thế nào đó mà bây giờ chúng lại hơi nghiêng theo hướng ra ngoài một tý – nhưng vẫn chưa đạt cỡ tháp nghiêng Pisa đâu (!?). Do vậy, nếu có sự cố vì hư hại hay vì động đất thì các cột đó cũng chỉ ngã ra ngoài mà không ngã vào trong Taj Mahal.
Tòa tháp cao 40m nhìn từ xa |
Các tháp cao này và những khu vực xung quanh nó có kiến trúc giống y chang nhau nhưng lại luôn khác nhau ở cùng một thời điểm. Nếu bên hướng đông của lăng, khi mặt trời lên, bạn đã thấy tòa Taj Mahal cùng 2 ngọn tháp bên đó rực rỡ hồng. Trong khi đó, bên bờ tây của lăng, sương từ sông Yamuna vẫn mờ mờ lan tỏa ôm ấp ngôi tháp nhọn và cả ngôi thánh đường Hồi Giáo vẫn còn ngái ngủ trong sương hồng.
Sự lộng lẫy của Taj Mahal thường che mờ thánh đường Hồi Giáo này nhưng khi tôi đến, Taj Mahal lại không có sương bao quanh mà ngôi đền này lại có, do nằm gần rừng bách và gần sông Yamuna nên ở đây sương vẫn còn lãng đãng – còn ở đền chính Taj Mahal thì lại không còn sương. Nhờ vậy các ngôi đền này chợt trở nên lộng lẫy, huyền bí hơn Taj Mahal nhờ làn sương mỏng như dải lụa trắng ôm quanh ngôi đền đỏ. Đẹp lạ!
Tôi đi Ấn Độ mùa Đông. Người ta có thể nói với bạn rằng xung quanh Taj Mahal bây giờ quanh năm sương khói bụi phủ mịt mù do ô nhiễm, chẳng cần phải đi mùa Đông vẫn thấy Taj Mahal mờ mờ trong “sương”. Có thể người ta đúng, có thể không… tôi chưa biết, nhưng cảm giác một buổi sáng đầu ngày đông lạnh tê tái, khi bầu trời trong trẻo hơn vì có chút bụi bẩn nào của Agra đã bị hơi ẩm sương đêm rửa bớt, khi những con chim non khe khẽ cất giọng ríu rít gọi mẹ, gọi bạn trong cái lạnh ngày đông, khi những làn gió đông lạnh lạnh chợt kéo về làm rơi những giọt nước lạnh băng trên lá, trong góc vườn vắng tanh, làm tỉnh cả người… được nhìn Taj Mahal trong sương mù xa xa quả là một niềm hạnh phúc vô biên.
Góc vườn vẫn vắng vì dòng người đã đổ vào Taj Mahal, tìm kiếm vẻ diễm lệ trong sương mù của “giọt nước mắt thiên thu”…. Mặt trời đã bắt đầu nhuốm chân mây. Nơi đằng đông, những đám sương màu hồng thay vì những ngón tay hồng của thần mặt trời bắt đầu ve vuốt lên Taj Mahal vẫn lặng lẽ đứng lạnh lẽo xa xa.
Trong vườn, chim đã về nhiều. Không có những con quạ đen đáng ghét luôn chao chát, chỉ có nhiều những chú chim non và những con sáo sậu vui đùa trên thảm cỏ đã ấm áp khi nắng về. Khói sương quanh lăng đã mòn, chỉ còn nhiều sương khói trong lòng người.
(Theo Nguoiduatin)
- Quý khách tham khảo thêm các chuyên mục khác của X HOME:
CHIA SẺ & BÌNH LUẬN
Tweet